- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mẹ chồng đay nghiến khi tôi không thể có con và sự thật bất ngờ
Dù bị mẹ bắt ly hôn, chồng tôi nhất quyết không đồng ý. Trong khi đang rất cảm kích chồng, tôi tình cờ phát hiện ra sự thật...
Tôi và chồng kết hôn đến nay được 4 năm mà vẫn chưa có con. Thời gian đầu, chúng tôi thống nhất "kế hoạch" để tập trung cho sự nghiệp. Tuy nhiên, sau khi thấy nhiều bạn bè xung quanh tôi khó có em bé, tôi bắt đầu lo lắng và bàn với chồng "thả" sớm hơn dự kiến.
Trái ngược với sự lo lắng của tôi, anh tỏ ra rất thản nhiên. Anh nói kế hoạch thế nào cứ thế mà làm, không phải vì người khác mà thay đổi. Mỗi nhà mỗi cảnh, chúng tôi cần biết điều gì quan trọng nhất với mình vào thời điểm này. Người ta không sinh được không có nghĩa là mình cũng vậy.
Nghe chồng nói dứt khoát như vậy, tôi cũng chẳng dám đề cập thêm. Hơn nữa, chuyện sinh con là chuyện của cả hai vợ chồng, một mình tôi muốn thực hiện cũng không được.
Sau hơn hai năm "kế hoạch", tôi nghĩ đã đến lúc chúng tôi cần tập trung vào việc sinh con. Ngoài mong muốn của tôi, mẹ chồng tôi cũng thường xuyên gây áp lực. Bởi anh là con trai một trong gia đình.
Dù chúng tôi ở riêng, mẹ chồng ngày nào cũng đến nhà xem ăn ở ra sao. Mẹ còn liên tục mua đồ ăn cho cả hai đứa tẩm bổ để sớm có cháu. Ban đầu là nói "bóng gió" chuyện con của bạn mẹ có em bé rồi nhẹ nhàng khuyên nhủ chúng tôi, dần dần mẹ nói thẳng, nhất là với tôi, về trách nhiệm bắt buộc phải có con nối dõi, có cháu đích tôn cho dòng họ.
Tôi cứ nghĩ hai vợ chồng không có con là do tôi (Ảnh minh họa: TD).
Quả thực, tôi không có ý phản đối mẹ chồng. Hai năm qua, chúng tôi cũng rất cố gắng mà mãi chưa có con. Vì chưa được theo mong muốn mà mẹ cứ thúc ép mỗi ngày khiến tôi thực sự mệt mỏi, căng thẳng trầm trọng.
Tôi có ngỏ ý với chồng đi khám xem liệu giữa chúng tôi có vấn đề gì không mà mãi chưa thể có con. Chồng tôi có vẻ rất không thích chuyện đến bệnh viện. Anh nói, chúng tôi chẳng làm sao hết, từ từ rồi sẽ có, "dục tốc bất đạt". Mẹ nói là việc của mẹ, anh bảo tôi không cần quan tâm.
Nhưng tôi làm sao không quan tâm được. Tôi cũng sốt ruột muốn có con, mẹ chồng lại càng sốt ruột. Hơn nữa, mẹ đâu có gây sức ép nhiều cho chồng tôi như tôi. Thậm chí, mẹ còn toàn có ý đổ lỗi cho tôi, chắc do tôi có vấn đề nên mới như vậy, chứ con trai mẹ cao to, hoàn toàn khỏe mạnh.
Thấy tôi đòi đi khám quá nhiều, nũng nịu có, khóc lóc cũng có, chồng tôi đành đồng ý. Tuy nhiên, anh bảo phải đến khám ở chỗ của bạn anh. Và kết quả khiến tôi như ngã quỵ. Nguyên nhân chúng tôi khó có con là... do tôi.
Sau khi đi khám về, dù chồng tôi không nói gì, tôi vẫn cảm thấy rất buồn bã và có lỗi với anh cũng như gia đình anh. Tôi thực sự không biết làm thế nào, không dám nói ra sự thật này với mẹ chồng.
Nhưng dĩ nhiên, sau đó mẹ chồng tôi đã biết chuyện và nằng nặc bắt chúng tôi phải ly hôn, gia đình anh không thể vì tôi mà "tuyệt tự tuyệt tôn" được. Tôi đã trải qua hơn 3 tháng ngập trong nước mắt, đau khổ vì không thể được làm mẹ, cùng sự tự trách bản thân.
Mặc dù vậy, tôi cũng rất hạnh phúc và biết ơn khi chồng tôi nhất quyết không đồng ý ly hôn. Mẹ anh có gây sức ép hay gào thét thế nào, anh vẫn không thay đổi ý định. Vì thế, mỗi khi nhìn mặt chồng, tôi lại càng cảm thấy mình có lỗi.
Trong sự cảm kích tột cùng của mình dành cho chồng, tôi vô tình đọc được tin nhắn anh bạn bác sĩ gửi cho chồng tôi. Theo đó, anh bác sĩ liên tục tỏ ra lo lắng, nói rằng: "Ông ơi như này không được đâu. Mấy tháng nay, tôi ăn không ngon, ngủ không yên.
Bao năm qua, ông thừa biết mình bị vô sinh mà bảo tôi đẩy trách nhiệm sang cho vợ ông. Ông xem nhận lỗi với vợ đi, chứ tôi không chịu nổi, không thể giữ bí mật này mãi được đâu. Nhìn thấy cô ấy, tôi xấu hổ lắm".
Quá sốc, tôi ngay lập tức đánh rơi điện thoại, không cầm được nước mắt và hét lớn. Chồng tôi giật mình chạy đến bên tôi. Khi nhìn thấy màn hình có đoạn tin nhắn đó, anh hốt hoảng tột độ, nhanh chóng quỳ xuống chân tôi xin tha thứ. Nhưng tôi làm sao mà tha thứ được?
Chuyện không thể có con đâu ai muốn, đó là nỗi buồn khó có thể diễn tả thành lời mà tôi thấm thía suốt thời gian qua. Tuy nhiên, thực tế là ngay từ lúc trước khi cưới, anh đã lừa dối tôi rồi bày đủ trò, nào là "kế hoạch", không vội có con, nào là đến chỗ bạn anh khám...
Mặc cho tôi bao đêm ướt gối, đau khổ và tự trách bản thân, mặc cho mẹ chồng gây sức ép, thậm chí xúc phạm tôi hết lần này hết lần khác, anh vẫn thờ ơ, nhất quyết không dám thừa nhận sự thật. Anh đã đẩy mọi trách nhiệm lên đầu vợ.
Chồng tôi quả thực là một kẻ hèn nhát, ích kỷ. Thế mà bấy lâu nay, tôi vẫn còn cảm kích anh, thấy có lỗi với anh...
Hiện tại, sau khi tức giận bỏ về nhà bố mẹ đẻ, tôi quyết định viết đơn ly hôn. Tôi ly hôn không phải vì chúng tôi không thể có con, mà vì chồng tôi là kẻ dối trá.
Theo Dan Tri
-
Tâm sự17 giờ trướcĐôi dép mà chồng bảo ai đi nhầm ở hồ bơi giờ lại có mặt ở nhà cô hàng xóm độc thân khiến tôi bán tín bán nghi.
-
Tâm sự21 giờ trướcKhi đi ngang qua công viên tôi thấy chồng mình đang nắm tay âu yếm đi dạo cùng một cô gái. Đến gần tôi chết lặng, ngậm ngùi khi nhận ra cô gái đó chính là Quỳnh! Tùng thẳng thắn đề nghị chia tay để anh được sống với tình yêu đích thực của mình. Tôi còn yêu Tùng, tôi phải làm gì để níu giữ cuộc hôn nhân này đây?
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù đã định tha thứ cho chồng nhưng rồi chị tôi nhanh chóng “quay xe” khi nhận được món quà mừng đẻ từ bạn của anh rể.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông chịu được cảnh bị chèn ép, con dâu đã tìm cách khiến mẹ chồng phải thay đổi.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi cảm thấy cuộc hôn nhân của mình bế tắc không phải vì chồng, mà vì người mẹ chồng chi li tiết kiệm.
-
Tâm sự2 ngày trướcEm nghĩ một khi chồng hoặc vợ có tính trăng hoa, bồ bịch, thì khó lòng dứt bỏ được chị ạ. Ở vào hoàn cảnh của chị cho dù chị có đi thuê nơi chỗ khác, thậm chí đủ điều kiện để mua nhà riêng nhằm cách ly chồng với cô hàng xóm mất nết kia, thì với bản tính thích hưởng thụ bản năng chồng chị lại tìm đến niềm vui mới thôi.
-
Tâm sự2 ngày trước10 năm qua kể từ khi tội ngoại tình của tôi bị phát hiện, vợ vẫn luôn đay nghiến khiến gia đình không lúc nào vui vẻ, nhưng không chịu ly hôn để giải thoát cho nhau.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi bị vợ phát hiện quan hệ khuất tất với gái lại đổ lỗi là do gái săn đón, mời gọi nên khó từ chối! Nói thật nếu chồng chị đúng đắn, thuỷ chung với vợ, có trách nhiệm với gia đình thì chẳng có gái nào dù xinh đẹp, dù mời chào cũng không thể lay chuyển được.
-
Tâm sự2 ngày trướcNếu mẹ tôi vì lý do đó mà bắt tôi tiếp tục chung sống với người chồng đã từng ngoại tình trong thời gian dài như thế, liệu tôi có còn hạnh phúc?
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi đau khổ, dằn vặt bản thân và nghĩ nhiều đến ly hôn khi biết được chuyện quá khứ của chồng.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi thấy nước mắt của mình rơi trên bàn phím. Lau nước mắt, tôi bấm nút gửi bài viết ấy cho chồng. Anh xem tin nhắn, không trả lời. Hai vợ chồng rơi vào im lặng hơn 5 phút.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi bị vợ phát hiện quan hệ khuất tất với gái lại đổ lỗi là do gái săn đón, mời gọi nên khó từ chối! Nói thật nếu chồng chị đúng đắn, thuỷ chung với vợ, có trách nhiệm với gia đình thì chẳng có gái nào dù xinh đẹp, dù mời chào cũng không thể lay chuyển được.
-
Tâm sự3 ngày trướcGiá mà tôi nghe lời bố mẹ đừng cưới anh H. thì bây giờ không phải nếm thử cảm giác cay đắng như thế này.
-
Tâm sự3 ngày trướcNhớ ngày giỗ cha chồng, con dâu cũ tìm về thắp hương nhưng bị mẹ chồng chặn ở cửa, buông lời cay nghiệt.