- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Thay vì thương xót, bố mẹ chồng bảo tôi bị chồng đánh là đáng đời
Tôi biết bố mẹ chồng luôn coi thường tôi vì xuất thân thấp kém. Nhưng đến mức ủng hộ chồng tôi "động chân động tay" thì không thể nào chấp nhận được.
Trong gia đình chồng, tôi luôn ở "cửa dưới". Tôi biết và chấp nhận điều đó vì tôi không bằng chồng ở nhiều mặt.
Trình độ học vấn của tôi không bằng, gia đình tôi không có địa vị, tài sản bằng. Tôi chỉ trông ưa nhìn, không phải cô nàng quá xinh đẹp. Trong khi đó, chồng tôi cao ráo, điển trai, học thạc sĩ ở Anh, giờ mở một công ty truyền thông riêng.
Tôi và anh quen nhau khi tham gia một hội đam mê nhiếp ảnh, cùng đi phượt. Lúc đó anh mới về nước sau nhiều năm, còn lạ lẫm với nhiều thứ nên tôi như hướng dẫn viên cho anh. Chúng tôi đều khá hài hước, vì thế nói chuyện rất hợp nhau.
Nhiều lúc tôi hỏi tại sao người như anh lại yêu tôi? Đáp lại, anh luôn nói anh thấy tôi rất thú vị, hoạt ngôn và đặc biệt là chụp ảnh đẹp - với anh thế là đủ.
Từ lúc yêu nhau cho đến khi tổ chức hôn lễ, tôi luôn thấy như trong mơ vậy. Cưới được một chàng trai toàn diện về mọi mặt, gia đình lại bề thế nên tôi có cảm giác tự ti, "đội nhà chồng lên đầu" lúc nào không hay. Tôi luôn cố gắng hết sức để trở thành "vợ hiền dâu thảo".
Mặc dù không phản đối chuyện của chúng tôi, tôi biết bố mẹ chồng không mấy thích tôi, thậm chí có phần coi thường tôi. Trong bữa ăn, mỗi khi mọi người bàn chuyện gì đó, tôi hỏi vào thì luôn nhận được câu trả lời như: "Có nói chị cũng chẳng hiểu", "Thôi không phải việc của chị"...
Khách đến chơi nhà, mẹ chồng thường bắt tôi ở dưới bếp chuẩn bị các thứ, không cần lên phòng chào khách vì sợ tôi "nói chuyện không khéo hỏng việc", "không hợp với mấy người đó"...
Ngay cả chuyện muốn cho con ăn gì, học trường nào, tôi cũng không được tự quyết, bị nhà chồng không tin tưởng bởi "không biết thế nào là tốt nhất".
Năm ngoái, bố mẹ đẻ của tôi làm ăn thua lỗ, bên nhà chồng đã phải giúp đỡ không ít. Sự coi thường tôi vì thế ngày càng tăng lên.
Với bố mẹ chồng, tôi chỉ là đứa con dâu tạm chấp nhận được vì cũng có ăn học đàng hoàng, biết nghe lời và sinh được một đứa cháu đích tôn khôi ngô.
Tôi hiểu hết những điều đó nhưng làm sao dám phản kháng, bởi tôi không bằng họ thật mà. Chưa kể nhà tôi giờ còn nợ tiền nhà chồng, tôi biết mở miệng kiểu gì đây?
Gần đây, công ty chồng tôi làm ăn thua lỗ. Sĩ diện với cha mẹ, anh ấy quyết không kể nửa lời. Tôi có đồng nào đều dồn hết đưa cho chồng, cùng chồng chạy vạy khắp nơi.
Áp lực ngày càng tăng, chồng tôi là người làm chủ cảm xúc rất kém. Nhưng thay vì trút giận vào nhân viên, anh ấy đổ hết lên tôi.
Ngày nào chồng tôi về nhà cũng "mặt nặng mày nhẹ". Anh ấy luôn tìm cách gây sự, lớn tiếng với tôi. Tranh cãi không nói lại được tôi thì anh ấy bắt đầu dùng vũ lực.
Ban đầu chỉ là 1-2 cái tát, những ngày sau đó mức độ ngày càng tăng lên. Chồng tôi đấm đá, vơ chai lọ thủy tinh ném vào người tôi, thậm chí còn lấy ghế đánh tôi. Mặc cho tôi và con trai gào khóc, anh ấy vẫn không dừng lại.
Tôi không thể tưởng tượng được người mà mình yêu từng rất nhẹ nhàng, nho nhã đã biến đi đâu mất. Trước mắt tôi giờ đây chỉ là tên chồng vũ phu, bất chấp chà đạp tôi chỉ vì anh ta gặp khó khăn trong công việc riêng.
Thấy không thể phản kháng lại, tôi chạy vội xuống nhà cầu cứu bố mẹ chồng. Ông bà là dân tri thức, chắc chắn sẽ phân bua giúp tôi, không muốn con trai của ông bà trở thành người như thế.
Nhưng trái lại với kỳ vọng của tôi, phản ứng từ bố mẹ chồng khiến tôi sốc nặng.
- Chị bị ăn đòn thế là đáng đời. Tôi chẳng cần nghe lý do cũng biết là chị sai nên con tôi mới phải đánh, chứ bình thường nó có bao giờ như thế đâu.
- Bố mẹ ơi con có làm gì đâu. Anh ấy làm ăn thua lỗ về nhà toàn trút giận lên đầu con.
- Chị gào khóc ít thôi, chẳng giúp được gì cho chồng chỉ biết ở đấy mà khóc.
- Tại sao bố mẹ lại nói như thế được ạ? Dù gì đánh vợ cũng là sai mà ạ?
- Bị chồng đánh thì ráng mà chịu, khóc nhiều nhức đầu. Chị phải biết được làm dâu nhà này đã là phúc mấy đời nhà chị rồi.
Câu nói của bố mẹ chồng đã khiến tôi tỉnh ngộ. Hóa ra bấy lâu nay không phải ông bà không nghe thấy tiếng tôi gào khóc. Hóa ra không phải ông bà không biết tôi bị chồng đánh mà là cố tình lờ đi.
Ngay từ đầu, tôi nên biết gia đình không "môn đăng hộ đối" thì sẽ khó có kết cục tốt đẹp. Tôi luôn biết gia đình chồng coi thường cả nhà mình nhưng lại cố chịu đựng, cho rằng mình cứ ngoan ngoãn, vâng lời rồi dần dần họ sẽ khác với mình.
Tôi sai quá rồi, mọi thứ là do tôi tự mình chuốc lấy. Họ đã coi thường tôi thì sau này mãi mãi vẫn thấy tôi không cùng "đẳng cấp" với họ.
Theo Dân trí
-
Tâm sự13 giờ trướcTôi mơ về tương lai hạnh phúc với bạn trai giàu có, nào ngờ mọi thứ đổ bể khi anh ấy biết về gia cảnh của tôi.
-
Tâm sự16 giờ trướcMẹ chồng lên giúp trông cháu 2 tháng, khi bà về đã làm một điều khiến tôi hụt hẫng.
-
Tâm sự18 giờ trướcAnh trai tôi đang làm việc ở Đài Loan, nhưng vì mải chơi, nên làm bao nhiêu tiền cũng tiêu hết. Mỗi lần hết tiền lại gọi điện về nhà vay tiền họ hàng, anh em, nhưng vay số tiền lớn thời gian dài nhưng không trả ai. Nhiều người bức xúc đến tận nhà đòi bố mẹ tôi.
-
Tâm sự22 giờ trướcCả gia đình tôi vỡ oà sung sướng khi Lệ sinh cho dòng họ nhà tôi một cậu ấm bụ bẫm, kháu khỉnh. Thế nhưng niềm vui thật ngắn ngủi vì càng lớn, con trai càng chẳng mảy may giống tôi hay giống bên nội một nét nào. Nghi ngờ, tôi âm thầm đi làm xét nghiệm ADN…
-
Tâm sự22 giờ trướcSuốt mấy năm trời, ngoài những lời nói khi gửi tiền nuôi con, anh ta và tôi không trò chuyện gì. Gần đây, anh ấy đột nhiên thay đổi, liên tục tìm cách gặp tôi và con.
-
Tâm sự22 giờ trướcMẹ chồng nói với mẹ đẻ tôi là nếu nhà ngoại không góp tiền mua nhà thì nhà nội thừa sức mua, nhưng sổ đỏ đứng tên bố mẹ chồng, xem con dâu ăn ở thế nào mới sang tên.
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi có 2 con đang học cấp 2, cháu lớn còn là năm cuối cấp, thế nhưng vợ chẳng hề để ý đến việc học của con cái, tối ngày tụ tập bạn bè, họp hết nhóm này đến nhóm kia.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không ngờ, chồng tôi phản bội vợ con lại đi ngoại tình với người phụ nữ như vậy.
-
Tâm sự1 ngày trướcCứ nghĩ đến chuyện, giờ anh ta là người yêu của em gái chồng và rất có thể sẽ thành con rể quý của bố mẹ chồng tôi, thành em rể của vợ chồng tôi, tôi lại run rẩy, không đứng vững.
-
Tâm sự2 ngày trướcEm ủng hộ để chị có động thái dứt khoát với một lá đơn ra tòa chia tay chồng. Chị phải để chồng biết cái giá cần trả cho sự phản bội vợ con của anh ấy đắng cay đến mức nào chị ạ.
-
Tâm sự2 ngày trướcGặp anh ở tuổi 40, tôi cứ ngỡ gặp được người trong mộng. Thế nhưng ngày về ra mắt, tôi vừa lo vừa sợ, chỉ muốn bỏ chạy ngay lập tức.
-
Tâm sự2 ngày trướcBởi không những chồng chị phạm tội thâm lạm công quỹ mà còn lệnh cho kế toán sửa chữa, làm sai lệch sổ sách để có nhiều tiền ăn chơi cùng bồ trẻ. Sai phạm đó không hề nhỏ đâu chị nhé.
-
Tâm sự2 ngày trướcKết hôn tròn một năm, chồng đề nghị ly hôn vì bất mãn chuyện tôi hỗ trợ em trai học đại học, anh trách tôi bao đồng, nặng gánh và bảo nuôi tôi quá tốn kém.