- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
7 năm cày cuốc nuôi em ăn học, cuối cùng em trả lại cho tôi cái bụng bầu của người khác
Chưa khi nào tôi nghĩ cuộc đời mình bế tắc đến vậy. Tôi nhận được tin báo em có thai sau 7 năm trời dày công cực khổ kiếm tiền...
Chưa khi nào tôi nghĩ cuộc đời mình bế tắc đến vậy. Tôi nhận được tin báo em có thai sau 7 năm trời dày công cực khổ kiếm tiền nuôi em ăn học để nhận lại 1 cái kết đắng.
Tôi và em đều sinh ra ở làng quê nghèo. Chúng tôi cũng có 1 mối tình đẹp, ngày đó cùng học chung cấp 3, khi ấy tôi đã là cậu học sinh cuối cấp, còn em mới vào trường. Chúng tôi quen nhau từ ngày đó.
Gia đình tôi ở quê, dù nghèo nhưng vẫn có điều kiện hơn nhà em. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi không theo học 1 trường đại học nào cả mà quyết định đi làm kiếm tiền. 1 phần vì sức học của tôi cũng khá yếu, 2 phần thì tôi muốn giúp đỡ em cho em an tâm học tập.
Nhà em cách nhà tôi khoảng 15 cây số, quãng đường không quá xa với thành thị, nhưng ở nông thôn thì con đường đất ngày đó đi vẫn còn nhiều khó khăn lắm. Bố mẹ em làm đồng áng nên quanh năm chỉ có biết đến vài mảnh ruộng. Còn bố mẹ tôi chí ít vẫn có cái nghề buôn bán rau cỏ ngoài chợ nên cũng dư dật hơn. Ngày đó ở quê, nhà em để cho em đi học thật sự cũng chật vật lắm. Mỗi tuần em về nhà 1 lần, có khi để tiết kiệm 1 tháng em mới về 1 lần. Dù nhà chỉ cách trường học 15 cây số.
Tôi thương em nên từ ngày bắt đầu kiếm được những đồng tiền đầu tiên, tôi bắt đầu biết dành dụm chúng. Không phải để mua đồ cho bản thân mà tôi dùng để mua đồ cho em. Ngày đầu tiên tôi tặng em 1 chiếc áo mới, em khóc vì hạnh phúc, tôi nhìn em và tự nhủ sẽ kiếm tiền để lo cho em học hành cẩn thận, vì em học giỏi lắm. Thấm thoắt cũng 3 năm trôi qua, em thi đại học và đỗ 1 trường ở thành phố. Có lẽ cái vùng quê nghèo này không thể giữ được em. Em muốn đi học, vì thế tôi lại chăm chỉ làm đủ thứ nghề ở quê, từ xách vữa cho mấy chú thợ xây, từ bê gạch hay thậm chí là bốc vác từng bao hàng lớn.
Cầm những đồng tiền mồ hôi xương máu của mình, tôi lại đưa cho em. Em học hành ở dưới thành phố, tôi biết em vất vả lắm, nên đều phải gọi điện an ủi nếu hết tiền cứ nói anh, anh sẽ lo cho em. Dù có nhiều khi tôi còn không có một đồng tiền nào trong túi cả.Cứ như vậy, hai con người yêu xa nhau. Thi thoảng tôi mới có điều kiện xuống thăm em. Thăm được 1 vài hôm tôi lại phải về với công việc của mình. Còn em cũng lại tất bật với việc học hành ngày này qua tháng khác.
Cuối cùng cái ngày tôi mong cũng đến, em tốt nghiệp ra trường, rồi tôi sẽ được đón em về chung 1 nhà như vẫn hằng mong. Nhưng có lẽ cái ước muốn đó chẳng bao giờ có thể thực hiện được. Chỉ vì em đã khiến tôi thất vọng hoàn toàn. Hôm trước tôi còn vui vẻ hào hứng dành tiền để đến dự lễ tốt nghiệp của em. Nhưng chính cái ngày đó cũng là ngày đen tối nhất cuộc đời tôi.
Em nhìn tôi khóc và nói: “Em xin lỗi, em có thai với anh ấy rồi nhưng giờ anh ấy lại bỏ em, em không biết làm thế nào!”.
Tôi lắc mạnh đôi vai gầy của em hỏi: “Sao em lại đối xử với anh như thế? 7 năm hy sinh của anh cho em không có nghĩa lý gì sao?”.
Trong làn nước mắt em kể với tôi. Gã đàn ông đó hơn em những 12 tuổi, gã có tiền, có nhà cao cửa rộng, có xe đẹp. Thấy em, gã theo đuổi bằng được, vung tiền sắm sửa cho em khiến em hoàn toàn mê mẩn vào cuộc sống giàu sang mà hắn vẽ ra. Nhưng hắn đã có hôn thể ở nước ngoài, hắn chỉ còn chờ xong thủ tục là cuốn gói thôi. Ấy vậy mà hắn vẫn kịp để lại trong em 1 sinh linh vô tội. Em chẳng hay biết gì, mãi đến khi gã đàn ông đó lên máy bay rồi em vẫn cứ ngây thơ nghĩ là hắn đi công tác vài ngày rồi sẽ về với em mà thôi.
Tôi đau đớn lắm, không thốt nên lời, ngay cả lời mắng em tôi cũng không nói được vì đau quá. Em van xin tôi tìm cách giúp đỡ, em không thể vác cái bụng bầu về được, bố em sẽ đánh chết em. Tôi bảo em phá thai đi thì em nói là em không có tiền. Tôi mệt mỏi nhét vào tay em tờ 500 ngàn rồi bỏ đi. Vài ngày sau em nhắn tin cho tôi nói cần thêm hơn 2 triệu nữa vì em còn đang mắc nợ chưa trả được.
Tôi không biết phải làm sao nữa. Tin nhắn
của em đẫm nước mắt lắm, em van xin tôi tha thứ cho em, van xin tôi trở
lại bên em. Nhưng niềm tin trong tôi với em đã vỡ vụn rồi, sao tôi có
thể về bên em 1 lần nữa?
Theo Ngoisao
-
Tâm sự2 giờ trướcGặp anh ở tuổi 40, tôi cứ ngỡ gặp được người trong mộng. Thế nhưng ngày về ra mắt, tôi vừa lo vừa sợ, chỉ muốn bỏ chạy ngay lập tức.
-
Tâm sự4 giờ trướcBởi không những chồng chị phạm tội thâm lạm công quỹ mà còn lệnh cho kế toán sửa chữa, làm sai lệch sổ sách để có nhiều tiền ăn chơi cùng bồ trẻ. Sai phạm đó không hề nhỏ đâu chị nhé.
-
Tâm sự7 giờ trướcĐi xuất khẩu lao động với hy vọng tích được chút vốn rồi về quê hương làm ăn nhưng tôi không ngờ lại gặp cảnh như thế này.
-
Tâm sự7 giờ trướcNghe dượng tâm sự xong, tôi thấy mừng vì mẹ đã gửi gắm tình cảm đúng người.
-
Tâm sự10 giờ trước10 năm lo cho con trai trưởng thành, có gia đình êm ấm, tôi muốn đi bước nữa nhưng nó kịch liệt phản đối, cho rằng làm xấu mặt nó
-
Tâm sự10 giờ trướcTôi có quan hệ ngoài luồng hơn nửa năm nay và giờ muốn chấm dứt vì cảm giác tội lỗi với vợ con. Bạn tình của tôi dọa sẽ công khai nếu tôi rời bỏ cô ấy.
-
Tâm sự14 giờ trướcTrở về nhà tôi buồn bã báo tin với vợ. Cô ấy lo lắng hối thúc tôi đi chữa bệnh và bao nhiêu vợ cũng bỏ ra hết.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐi xuất khẩu lao động với hy vọng tích được chút vốn rồi về quê hương làm ăn nhưng tôi không ngờ lại gặp cảnh như thế này.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi thấy con gái có những hành động này, người mẹ đã rất lo lắng và muốn nhờ chuyên gia tư vấn.
-
Tâm sự1 ngày trước"Chỉ sau sinh nhật 73 tuổi của bố vài ngày, tôi nhận được cuộc điện thoại từ mẹ. Chẳng ngờ rằng lần trở về nhà đó đã giúp tôi nhận ra nhiều điều", anh Lý Minh chia sẻ.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
-
Tâm sự2 ngày trướcCho đến khi đọc đến dòng cuối cùng của lá thư, cô Mã đã bật khóc và thầm cảm ơn lòng tốt của bà chủ.
-
Tâm sự2 ngày trướcTheo tôi, đằng nào thì câu chuyện không mong muốn cũng đã xảy ra, một điều chắc chắn rằng cô thư ký trẻ kia cũng không bao giờ giữ lòng chung thủy với chồng chị, vì chồng chị không thể cung phụng tiền bạc cho cô ta tiêu xài nữa.