- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Con trai đưa tôi lên thành phố, con dâu ngày nào cũng gọi đồ ăn mang về, khi mở tủ lạnh ra mà tôi bật khóc
Khi mở tủ lạnh để cất đồ mới vào, tôi đã bật khóc! Bên trong tủ lạnh đã đầy, có rất nhiều món ăn chưa làm, và cũng có rất nhiều đồ ăn thừa...
Đã gần 6h tối, con trai và con dâu cũng chuẩn bị đi làm về. Tôi định nấu bữa tối thì con dâu gọi điện nói đã đặt đồ ăn ngoài hàng rồi. Chỉ 15 phút sau, anh giao hàng đã đến gọi cửa ship đồ ăn tới! Anh chàng giao đồ ăn hôm nay vẫn là người đã giao đồ ăn cho tôi 3 ngày trước. Khi nhìn thấy hộp đựng đồ trên tay anh thanh niên, tôi lại cảm thấy ái ngại quá. Tôi đã lên thành phố được bốn ngày, vốn định đến đây để giúp con trai và con dâu chăm nom nhà cửa, nhưng không ngờ tôi lại trở thành “kẻ nhàn rỗi”, không phải làm bất kỳ công việc gì. Cả ngày tôi chỉ ăn rồi nằm, đi ra đi vào trong căn nhà vắng.
Tôi nhìn vào đống đồ ăn xem có hóa đơn không nhưng không thấy nên đã hỏi anh chàng giao hàng: "Cháu ơi, hóa đơn đồ ăn đâu rồi?". Lúc đầu, cậu ta còn nói không biết nhưng tôi cứ gặng hỏi mãi nên đành ngập ngừng nói ra sự thật: "Chỗ này khoảng hơn 400 nghìn cô ạ!".
Việc lên đây mấy ngày mà chưa làm được gì cho vợ chồng con trai khiến tôi có cảm giác mình như người thừa vậy. Từ trước đến nay, tôi đã quen với công việc đồng áng ở quê rồi, giờ lên đây mà cứ ngồi không vậy khiến tôi thấy bứt rứt chân tay, khó chịu lắm.
Nghĩ lại, tôi thấy mình cũng thật may mắn nên mới có được cậu con trai hiếu thảo và cô con dâu cũng rất biết điều. Hồi hai đứa mới cưới xong, hai năm đầu vẫn thuê trọ trên thành phố, vợ chồng tôi chỉ phụ giúp được việc chăm cháu thôi. Về sau ổn định dần, các con trả hết tiền vay mua nhà liền muốn đưa vợ chồng tôi lên thành phố ở nhưng lúc đó ở nhà còn vướng mấy sào lúa, rồi phải chăm con gà, con vịt nên vợ chồng tôi không đi.
Cách đây một thời gian, ông nhà tôi mất vì nhồi máu não, lo tôi lủi thủi một mình nên hai con mời tôi lên thành phố. Tôi tìm nhiều lý do để từ chối, cuối cùng chúng cũng chịu về thành phố nhưng mỗi tuần đều về thăm mẹ!
Sau đó, con trai và con dâu quay lại và nhờ tôi lên thành phố nấu ăn, làm một số việc nhà và đưa cháu đi học vì dạo này chúng vội việc, không có nhiều thời gian. Nghĩ rằng lên đây sẽ giúp đỡ con cái phần nào nên tôi đã đồng ý.
Tuy nhiên, sau khi lên thành phố, tôi không phải đụng tay đụng chân vào làm bất cứ việc gì. Về cơ bản là con dâu tôi đều làm hết mọi việc: Nó sẽ mua sẵn thức ăn từ chiều hôm trước, sau khi tan làm. Sáng hôm sau thì con dâu dậy sớm để hoàn thành việc nhà, nấu sẵn thức ăn buổi trưa, còn đồ ăn sáng thì tự làm hoặc mua ở dưới nhà. Vào buổi trưa và buổi tối, hai đứa sẽ đặt đồ ăn mang đến cho tôi!
Trưa nay, con dâu mua cho tôi đồ ăn, nhưng vì ăn không hết nên tôi đã cất vào trong tủ lạnh. Khi mở tủ lạnh ra để cất đồ mới vào, tôi đã bật khóc! Bên trong tủ lạnh đã đầy, có rất nhiều món ăn chưa làm, và cũng có rất nhiều đồ ăn thừa. Tất cả đều là đồ ăn mà tôi ăn không hết trong những ngày qua!
Ở đây ba bốn ngày, tôi cảm thấy rất mãn nguyện vì được các con đối xử chu đáo, hiếu thuận với mình. Hai đứa chẳng bắt tôi phải làm gì cả, ăn uống cũng toàn món ngon, ngay cả khi còn đồ ăn thừa chật trong tủ, chúng cũng không để tôi phải ăn lại mà luôn mua đồ mới đắt tiền cho mẹ. Chỉ nghĩ đến những điều nhỏ nhặt ấy mà tôi rơm rớm nước mắt vì xúc động, tôi vui mừng vì các con hiểu chuyện và có hiếu với mẹ.
Tôi vừa ngồi xem tivi một lát thì các con cũng về đến nhà. Vợ chồng nó tan làm rồi đi đón con trai luôn nên phải tầm hơn 6 giờ mới về. Đợi con cháu tắm rửa xong xuôi thì chúng tôi ăn cơm. Khi ăn, tôi nói với cả hai, đừng gọi đồ ăn mang về nhà nữa, để tôi làm cho ngon, mà đỡ bị đắt!
Bất ngờ, con trai tôi chạy đến nói: "Mẹ đừng lo, không đắt đâu, những món con đặt cho mẹ không đáng bao nhiêu!". Tôi tức giận mắng: "Con cho rằng mẹ không biết giá những món đó sao? Nếu con còn lại gọi đồ ăn nữa, ngày mai mẹ sẽ đi!".
Sau đó, tôi tâm sự với con trai và con dâu: "Mẹ đến đây là để giúp đỡ các con, mẹ không muốn trở thành gánh nặng cho hai đứa. Giờ mẹ có tuổi rồi, được ở bên cạnh con cháu, có gia đình hạnh phúc yên ấm là mẹ thấy hạnh phúc nhất rồi. Tại sao các con phải tiêu nhiều tiền mỗi ngày cho những món ăn ngon trong khi mẹ cũng có thể làm được những món đó!".
Nói mãi thì cuối cùng con trai và con dâu cũng đồng ý để tôi nấu bữa tối mỗi ngày, sau đó đưa đón cháu trai đi học. Đây mới là cuộc sống mà tôi muốn mọi người ạ. Tôi nghĩ, dù có tuổi nhưng cứ giúp được con cái việc gì thì tôi sẽ làm, vừa để con cái có thời gian nghỉ ngơi sau cả ngày làm việc mệt mỏi, căng thẳng, lại vừa giúp gân cốt mình thêm dẻo dai, linh hoạt hơn chứ cứ ngồi một chỗ, không có bệnh cũng thành có bệnh ấy!
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự5 giờ trướcKhông biết thắt lưng buộc bụng kiểu gì với thu nhập 9 triệu đồng một tháng ở Hà Nội đắt đỏ, vợ chồng tôi buộc lòng phải gửi con 1 tuổi về quê cho ông bà nội nuôi.
-
Tâm sự6 giờ trướcCô nhân tình trẻ đẹp của chồng tôi thực sự chỉ thích làm người thứ ba, được chu cấp và không ràng buộc.
-
Tâm sự7 giờ trướcSau 3 năm biệt tích cùng cô gái khác, chồng tôi bất ngờ liên hệ, khóc lóc xin mẹ con tôi tha thứ, cho anh ấy cơ hội sửa sai. Anh ấy nói dù không liên hệ và chu cấp cho con suốt thời gian qua nhưng vẫn dành một khoản cho con...
-
Tâm sự10 giờ trướcĐôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
-
Tâm sự11 giờ trướcNói chị đừng giận chứ tôi cực kỳ dị ứng với mấy cái vụ chồng ngoại tình với thư ký trẻ, rồi đến khi xảy ra chuyện do lợi dụng chức vụ, quyền hạn dùng tiền công bao bồ trẻ, khiến mất ghế lại có thể bị truy cứu ra tòa nếu không khắc phục hậu quả thì lại xuống giọng van xin vợ con cứu giúp.
-
Tâm sự11 giờ trướcCơn giận lên đến đỉnh điểm, Dung không chịu đựng được nữa, đẩy cửa xông ra giật lấy điện thoại của chồng ném xuống đất, tức tưởi nói trong nước mắt: "Tôi chán anh lắm rồi, ly hôn đi".
-
Tâm sự16 giờ trướcKhi biết tôi ngoại tình, phản ứng của chồng vô cùng bình tĩnh, lạnh tanh tuyên bố bất cứ điều gì tôi làm cũng trở nên vô nghĩa với anh.
-
Tâm sự16 giờ trướcLời chất vấn của con dâu khiến bà không nói nên lời.
-
Tâm sự1 ngày trướcRồi cái tin chồng tôi có quan hệ khuất tất gì đó với cô thư ký trẻ đến tai tôi. Chưa kịp tìm thời điểm thuận lợi hỏi chồng cho ra nhẽ thì tối muộn hôm qua chồng trở về nhà với vẻ mặt thẫn thờ, buồn bã.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng tôi chấp nhận làm công việc văn phòng trong một cơ quan nhà nước để được nhàn hạ, nhưng lương rất thấp, chỉ 6 triệu mỗi tháng bởi suy nghĩ bố mẹ có điều kiện, không cần phải cố gắng làm gì cho vất vả.