- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tức điên vì chồng hết lòng lo cho gia đình nhưng khi anh sa cơ lỡ vận, họ liền phũ phàng quay lưng
Chồng tôi có một người em trai ruột, khi chúng tôi kết hôn, cậu em này vẫn còn đang đi học.
Chồng là người con, người anh trai tốt, rất có trách nhiệm và biết chăm lo cho gia đình. Kể từ khi đi làm, chồng tôi luôn để lại một phần tiền lương cho bố mẹ và thỉnh thoảng vẫn cho em trai tiền. Sau khi kết hôn, anh vẫn giữ thói quen này và tôi không bao giờ ngăn cản điều đó.
Sau này khi bố mẹ chồng xây lại căn nhà cũ ở quê lên 2 tầng, vợ chồng tôi cũng lo phần lớn chi phí. Khi ấy mẹ chồng tôi rất gần gũi và thân thiết, hễ biết chúng tôi về quê là bà sẽ nấu nướng cơm nước ngon lành đợi sẵn và còn chuẩn bị quà quê cho chúng tôi mang đi.
Dù vợ chồng tôi không trực tiếp hỏi thăm chuyện học hành và chi tiêu thường ngày của em trai chồng, nhưng việc chúng tôi đưa tiền cho bố mẹ chồng hàng tháng cũng tương đương với việc gián tiếp chăm sóc người em này.
Được cái, em trai chồng học hành rất chăm chỉ và đỗ được vào một trường đại học lớn. Sau khi tốt nghiệp loại giỏi, em chồng về quê làm việc và có sự nghiệp rất phát triển, vài năm đã được được thăng chức lên trưởng bộ phận và cũng sớm mua được ô tô riêng.
Nhưng chồng tôi mấy năm nay không gặp may, kinh doanh thua lỗ nên công ty phá sản. Chúng tôi phải bán cả 2 chiếc ôtô và nhiều tài sản để trả nợ, cuộc sống gặp rất nhiều áp lực. Tuy nhiên, điều tôi buồn nhất lúc đó chính là thái độ của bố mẹ chồng và em trai chồng.
Biết vợ chồng tôi khó khăn, cả nhà chồng không hề có sự giúp đỡ nào, thậm chí còn lạnh nhạt với chúng tôi, khác hẳn thời gian trước. Khi đó, người em trai chồng cũng đã kết hôn với kinh tế khá sung túc và luôn được bố mẹ chồng quý mến, trọng vọng hơn.
Em trai chồng dù được chồng tôi gián tiếp nuôi ăn học nhưng dường như không bao giờ nghĩ đến điều đó. Thậm chí, khi chồng tôi kinh doanh thất bại, chú ấy còn tỏ ra khinh thường và chê trách chồng tôi. Nhiều lần khi cùng ở nhà bố mẹ chồng, người em trai này còn sai chồng tôi làm hết việc nọ đến việc kia như một kẻ bề trên khiến tôi rất khó chịu. Thế nhưng mỗi lần tôi định phản ứng thì chồng tôi lại ngăn lại, nói rằng mình là anh là chị không nên bao dung với em không chấp làm gì.
Vì chồng, tôi cố chịu đựng và từ đó cũng rất ít khi về nhà bố mẹ chồng. Mấy năm trôi qua, năm nay chồng tôi tìm thấy hướng đi mới và muốn bắt đầu kinh doanh trở lại nhưng lại kẹt vốn. Thấy chồng cau có suy tư vì tiền, tôi gợi ý anh hỏi vay em trai, dù gì trước đây chúng tôi luôn đối xử tốt với chú ấy nên, có lẽ chú ấy cũng không quên chuyện đó.
Ngày chúng tôi đặt vấn đề với em chồng và em dâu, vợ chồng họ rất do dự, nhưng khi tôi nhắc lại chuyện cũ và nói bây giờ chúng tôi đi vay bạn bè cũng có thể được nhưng như vậy mọi người sẽ đánh giá không tốt về họ, cuối cùng họ cũng miễn cưỡng cho chúng tôi vay 500 triệu nhưng yêu cầu phải trả lại trong vòng 5 tháng. Vợ chồng tôi cảm thấy không thoải mái làm vì điều kiện này nhưng vẫn chấp nhận coi như là động lực để cố gắng.
Tưởng rằng mọi chuyện vậy là cũng em xuôi nhưng mới được 4 tháng, em chồng và em dâu liên tục đánh tiếng, thậm chí đến tận nơi chồng tôi làm việc để đòi lại số tiền họ đã cho chúng tôi vay, nói không trả đủ thì cùng phải trả dần một nửa. Dù chúng tôi nói rằng họ cứ yên tâm, đúng hạn vợ chồng tôi sẽ trả đủ cả vốn lẫn lại nhưng họ vẫn không chịu mà còn tỏ ra nghi ngờ rằng chồng tôi có thể kinh doanh lại thành công khiến vợ chồng tôi vừa tự ái vừa tức giận. Thế nên ngay ngày hôm sau, chồng tôi đã đến tìm một người bạn mượn thêm tiền để trả đủ tất cả cho vợ chồng người em bạc bẽo đó.
Tối hôm đó chồng tôi rất buồn bực, anh tâm sự rằng bản thân quá thất vọng về bố mẹ đẻ và người em trai. Khi xưa anh đã đối xử với họ tốt nhường nào mà giờ đây khi anh sa cơ lỡ vận họ liền quay lưng khinh thường, kể cả khi anh quyết tâm làm lại họ cũng không ủng hộ và tin tưởng anh. Vì thế anh sẽ chứng minh cho họ thấy anh sẽ vực lại được tất cả, và sau này dù họ có thế nào anh cũng sẽ không quan tâm nữa.
Theo V.K - Vietnamnet
-
Tâm sự16 phút trướcNgười tưởng chừng sẽ vắng mặt lại xuất hiện khiến các bạn học cũ vô cùng xúc động.
-
Tâm sự9 giờ trướcKhông biết thắt lưng buộc bụng kiểu gì với thu nhập 9 triệu đồng một tháng ở Hà Nội đắt đỏ, vợ chồng tôi buộc lòng phải gửi con 1 tuổi về quê cho ông bà nội nuôi.
-
Tâm sự10 giờ trướcCô nhân tình trẻ đẹp của chồng tôi thực sự chỉ thích làm người thứ ba, được chu cấp và không ràng buộc.
-
Tâm sự11 giờ trướcSau 3 năm biệt tích cùng cô gái khác, chồng tôi bất ngờ liên hệ, khóc lóc xin mẹ con tôi tha thứ, cho anh ấy cơ hội sửa sai. Anh ấy nói dù không liên hệ và chu cấp cho con suốt thời gian qua nhưng vẫn dành một khoản cho con...
-
Tâm sự14 giờ trướcĐôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
-
Tâm sự15 giờ trướcNói chị đừng giận chứ tôi cực kỳ dị ứng với mấy cái vụ chồng ngoại tình với thư ký trẻ, rồi đến khi xảy ra chuyện do lợi dụng chức vụ, quyền hạn dùng tiền công bao bồ trẻ, khiến mất ghế lại có thể bị truy cứu ra tòa nếu không khắc phục hậu quả thì lại xuống giọng van xin vợ con cứu giúp.
-
Tâm sự16 giờ trướcCơn giận lên đến đỉnh điểm, Dung không chịu đựng được nữa, đẩy cửa xông ra giật lấy điện thoại của chồng ném xuống đất, tức tưởi nói trong nước mắt: "Tôi chán anh lắm rồi, ly hôn đi".
-
Tâm sự20 giờ trướcKhi biết tôi ngoại tình, phản ứng của chồng vô cùng bình tĩnh, lạnh tanh tuyên bố bất cứ điều gì tôi làm cũng trở nên vô nghĩa với anh.
-
Tâm sự21 giờ trướcLời chất vấn của con dâu khiến bà không nói nên lời.
-
Tâm sự1 ngày trướcRồi cái tin chồng tôi có quan hệ khuất tất gì đó với cô thư ký trẻ đến tai tôi. Chưa kịp tìm thời điểm thuận lợi hỏi chồng cho ra nhẽ thì tối muộn hôm qua chồng trở về nhà với vẻ mặt thẫn thờ, buồn bã.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng tôi chấp nhận làm công việc văn phòng trong một cơ quan nhà nước để được nhàn hạ, nhưng lương rất thấp, chỉ 6 triệu mỗi tháng bởi suy nghĩ bố mẹ có điều kiện, không cần phải cố gắng làm gì cho vất vả.